Xuân giữa Đông

Mấy buổi xuân về mang dáng Tuyết
vàng rơi con nắng trốn đâu rồi
để mây giăng lối che ngang Nguyệt
bóng núi thẩn thờ giữa đêm côi.
 
Phố biển Trăng ngà buông giữa Đông
bờ tương sương lãng đãng trôi giòng
nhẹ nâng bóng núi trên đầu sóng
để lỡ nên Trăng chìm đáy sông.

Anh cánh chim Di lạc cuối trời
chờ xuân khi đón tuyết đông rơi
vẫn mong được nắng vàng trên lối
cất tiếng gọi nhau dẫu khản lời.

Những đêm hoang lạnh lại say nhừ
rồi đổ cho rằng đời lỡ hư
cỡi sóng mang thuyền đi vớt mộng
không thành, có lẽ tại tương tư.

Mấy buổi xuân về vương lối mộng
giọt tương ra biển nhập thành giòng
nghiêng mình bóng núi dựa trên sóng
“Trăng giữa lòng Thơ” xuân giữa Đông.


Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Mar 21, 2006 8:13 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: