Về bến bình yên

Chiều rơi xuống , nỗi nhớ qua thật nhẹ
con nắng vàng lén đáp chân đồi hoang
mùa xuân nữa không lần nào đến trễ
chỉ có ta ngơ ngẩn trong muộn màng.
 
Bóng năm cũ hình như em cũng vậy
không phai tàn vẫn đậm nét nguyên tình
riêng ta thì giữa giòng đời xô đẩy
cố nhiều lần cũng chỉ được lặng thinh.

Chiều phố lạ từng tên đường khó đọc
đâu Hòa bình,đâu Thị Điễm , đâu Ninh Kiều
cội mai già xuân về giương trơ gốc
có như ta lạ cả dáng người yêu.

Lạnh bất chợt ! không em ! tàn đông đó
ngoài sương giăng còn xám bóng mây mù
để chiều nay ta nhớ về phố nhỏ
với cảnh xuân lạ hoắc nơi xứ người.

Chiều lại nữa ,như mùa xuân lại nữa
tháng ngày trôi ta lạnh đến cuối đời
“nếu có được thêm một lần chọn lựa”
về bên ấy bình yên giữa chiều rơi
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Jan 19, 2006 8:51 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: