Đêm dỗ giấc gối đầu vùi mộng ảo
bên ngoài mưa giọt êm như tiếng đàn
thả hồn Thơ về với miền biển hát
nơi mùa xuân chưa có dấu trở sang.
bên ngoài mưa giọt êm như tiếng đàn
thả hồn Thơ về với miền biển hát
nơi mùa xuân chưa có dấu trở sang.
Chia cái lạnh -lời nào còn say ngọt
gởi nắng đi biết nắng sẽ dỗi hờn
ngày mai này có ấm lên đôi chút
em nhớ cho san sớt nỗi cô đơn.
gởi nắng đi biết nắng sẽ dỗi hờn
ngày mai này có ấm lên đôi chút
em nhớ cho san sớt nỗi cô đơn.
Trăng cũng thế chưa về nơi vẫn hẹn
nửa vầng thôi sao làm nũng dấu mình
để bước xuân còn ngại ngần bẽn lẽn
nép sau thềm từng mảng tuyết lung linh.
Anh vào mộng chèo thuyền Thơ ra biển
thả tương tư theo giòng chảy về xuôi
nhắm mắt lại và linh thiêng cầu nguyện
dẫu nơi nào em vớt được mới thôi.
Đêm dỗ giấc gối đầu lên con chữ
hơn nửa đời còn sót lại mộng thôi
thuyền Trăng nghiêng nên ngã về quá khứ
nơi mùa Thu ngày ấy đã xa rồi.