Tuyết phủ trắng đỉnh đồi ,bóng núi
chút sẻ chia gần gũi đôi bờ
đêm côi buông mộng đợi chờ
áo cơm hành mãi ,người Thơ nát nhàu
chút sẻ chia gần gũi đôi bờ
đêm côi buông mộng đợi chờ
áo cơm hành mãi ,người Thơ nát nhàu
Trăng bóng núi đậm màu nhung nhớ
mây kéo qua phố nhỏ trũng sầu
ngỡ ngàng tiếng vọng đêm thâu
tri âm lỡ vắng để sầu đọng mi
mây kéo qua phố nhỏ trũng sầu
ngỡ ngàng tiếng vọng đêm thâu
tri âm lỡ vắng để sầu đọng mi
Từng con chữ quen ghi dấu ái
tuy mộng thôi nhưng lại vương buồn
ngoài sân hờ hững giọt buông
nào đâu có biết lạnh hồn thơ gieo
Đêm gió bão gác chèo về bến
gom tương tư nhớ biển mộng sầu
gom con chữ lại gối đầu
chờ con nắng đến gởi câu Thơ về.
Tuyết như vẫn say mê thả mộng
rơi phủ đầy thung lũng hoa vàng
để xuân khó trở mùa sang
để Trăng Thơ mãi đôi đàng nhớ nhau