Hình như có sợi khói vương bóng núi
để mây trời gom lại xám khung tơ
gió se lạnh đẩy nghiêng đóa Cúc hờ
nắng trốn nhẹ hạ hồng qua ngang ngõ .
Em là Thu mùa về , đang về đó
ta đi nhặt từng chiếc lá kết bè
mượn cành gẫy làm buồm gương cánh che
chất đầy nỗi tương tư thả trôi ra biển
vần thơ được sóng ru à ơi miên viễn
và Thu em được yêu mãi bỡi thi nhân
ta gom nắng lại bước cho Thu thật gần
không đến sớm để thêm lần lỡ hẹn
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Oct 07, 2009 6:54 am