Mưỡu
“Gàn say quên hết sự đời
Túi thơ bầu rượu rong chơi tháng ngày.
NÓI
Nợ phong lưu đã trót
Nên đêm trăng cùng nhau rót chén mời
Nhìn trúc đào đang nghiêng cánh rơi rơi
Tưởng cuộc thế dòng đời trôi chảy mãi.
Lục bình theo nước còn quay lại
Viễn khách tha hương phải ngậm buồn
Đã có duyên hội ngộ chẳng lẽ nói chuyện suông
Mà thi phú đâu dám gióng tiếng chuông cùng trưởng bối.
Mặc cho cả trăm, ngàn con chữ gọi
Mời nâng ly cùng nói tiếng chúc mừng
Rượu thơ ai bảo phải dừng.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn