Hái bông Điên Điển vàng
giữa mùa đang nước nổi
chận cá trắng về ngang
nấu canh chua ăn tối
Ôi quê tôi tháng mười
mây xám giăng khung trời
những chiều mưa ngập lối
cây lá vẫn xanh tươi .
tôi lỡ yêu mùa Thu
không cây bàng lá đổ
chẳng gió nhẹ êm ru
nên nửa đời vẫn khổ
cái bông Điên Điển vàng
tôi ra đi còn nhớ
nơi xứ người chân hoang
gánh hành trang đầy nợ
đêm nay Trăng tháng mười
vằng vặc giữa lưng trời
nhặt lá vàng bên lối
hồn rũ buồn – chơi vơi
tôi – mỗi lần vào Thu
góp nhặt ngàn lá đổ
đếm nỗi nhớ tương tư
đấp lên ngôi tình mộ
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Oct 13, 2008 3:13 pm