Nếu em biết , ta nửa đời quay cuồng nơi xứ lạ
khi ngày xưa trong cửa lớp , không học , mãi mộng mơ
nhìn giọt nắng đong đưa buồn trên nhánh lá
để tương lai trôi vô định đến bây giờ
ta không vẽ được, cho đời mình màu tươi sáng
khi cánh hoa xuân bước qua ngõ đông tàn
đêm từng đêm thức cùng trăng sao đến sáng
con phố nhỏ in hằn đủ những dấu chân hoang
ta chưa viết được vần thơ tình lãng mạn
khi mùa chuyển mạch, nên chỉ biết đứng nhìn
hơn nửa đời chưa dừng lại bước viễn trình
màu hy vọng vẫn xanh như nước biển
Nếu em có nghe , lời thì thầm của đá
khi một mình ,ngậm ngùi ,mặc sóng vỗ về ru
bản giao hưởng nghe quen , lâu dần biến thành lạ
để những rung cảm từ bình thường hoá ngục tù
ta không đổi được nên men rượu cay , say mãi
khi màu nắng như tơ pha màu mắt nhung huyền
và hương mật ngọt ,bướm trao tình hoa nồng cháy
ta ngả nghiêng cười , ngủ , quên những muộn phiền
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Feb 21, 2008 3:01 pm