Chiều về ngang thảm hoa vàng trải rộng
phía chân trời rợp những cánh chim Di
mùa đã sang, xuân gọi gió , thầm thì
chim gọi đàn trở về nơi chốn cũ
những cánh trắng bỏ sau lưng nơi tạm trú
khi mùa đông dài nhường nắng xuân tươi
ta chợt nhói đau cho một phận người
đợi ngày về đến mái đầu bạc trắng
chiều ngừng qua không gian chừng tỉnh lặng
trăm ngàn lời biết thốt lời nào đây
ta tự thân không làm kiếp lưu đày
nên xuân đến khoé mắt cay từ quá khứ
chim và ta cùng là thân viễn xứ
mà mỗi mùa chim được trở lại chốn xưa
ta mỗi mùa trôi lăn lốc kiếp sống thừa
mang nỗi nhớ quê bày lên trang giấy
chiều đọng chiều tâm tư tràn sóng dậy
cánh chim Di, ta, đến chết , khó trở về
mẹ Việt ơi ! con cưu mang mảnh tình quê
nhìn đàn chim xoãi cánh mãi mơ cảnh bờ đê , ruộng lúa
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Feb 28, 2008 2:40 pm