“Anh gieo đau khổ thêm lần nữa
một tiếng chuông reo nát cõi lòng”
*****************************
Anh đã giữ số phone từ lâu lắm
mấy mùa đông lần lượt qua phố Cần
để hôm nay nơi xứ người – xuân thắm
hồn ngập ngừng ( tìm chốn cũ dừng chân).
Góc quán nhỏ -Thiên thần- từng đêm đến
(nắng và mưa ! chỉ là chuyện của Trời )
phố vắng không đèn ,chập chờn ngọn nến
miệng mĩm cười , cô chủ quán , nhận thư rơi .
Anh thăm hỏi – chỉ là – lời thăm hỏi
sao oan khiên vây bủa đến cho Người
chút tình xưa chào nhau nào có tội
mà em tôi tắt đi mất nụ cười .
Góc phố nhỏ – giờ thành – thương xá lớn
giam em tôi trong bận rộn đời thường
tiếng con trẻ vang bên hè đùa giỡn
em giật mình ngỡ ngàng thoáng nhớ thương .
Anh xin giữ số phone làm kỷ niệm
Goị cho em ?
Anh sẽ không gọi thêm một lần …
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 16 tháng tư năm 2004