” Giờ đây hai nẻo mông lung
Làm sao tìm lại lối chung mà về
Lỡ làng chữ hẹn – chữ thề
Ngổn ngang chữ nhớ – bộn bề chữ thương ” *
Con gà Tây nướng cháy
chỉ vì em nói ngại – không ghé thăm
để buồn anh gác tay lên đầu nằm
rồi đánh giấc giữa âm thầm mộng vỡ
tình trần sót lại trăm niềm nhớ
nghĩa cạn còn vương một tiếng chào
hai nẽo đường đời biết làm sao
đành thả nổi quên con gà đang cháy
hình như mùi hương còn quanh quẩn mãi
không tàn y mà nỗi nhớ không cùng **
nẻo đời mấy lượt riêng chung
* Mượn đỡ của TP
** diễn nghĩa câu ” xếp tàn y lại để dành hương ”
*** tặng Ễnh ương bông
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Nov 27, 2009 2:47 pm