Hạ về chưa sao gió vẫn se se lạnh
nắng trốn đâu để mây xám giăng đầu
hàng phượng tím vẫn tím mãi theo màu
tím dài như nỗi nhớ lâu rồi vẫn vậy
Một góc trời riêng còn sóng dậy
nửa hồn đậm nhớ vẫn mênh mông
em chốn cũ có đếm được nắng hồng
khi thơ thẩn mang ra hong cho chút ấm
anh bên này thời gian chừng qua chậm
vương từng chiều sợi nắng đọng ngàn cây
bóng nghiêng hình như dáng núi hao gầy
mà con sóng vẫn xô bờ ru mãi
em ấm nồng theo hạ vừa trở lại
bước nhẹ nhàng trên bãi cát chiều xưa
anh ngại ngần đong lại những hương thừa
nghe mất mát đã theo đời rơi xuống
Hạ về chưa? dường như là Thu muộn !
nên nắng vàng trốn xuống dưới tàng cây
giao mùa cho được lần say
em đâu ? Hạ trốn ? anh đây vẫn sầu !
tím màu phượng nở trên đầu
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
ngày 6/7/2010