” Em về gọi kỷ niệm ơi
tôi bâng khuâng nhớ một thời dấu yêu
tôi – em , hai lối ngược chiều
khuất nhau mới biết lòng nhiều nhớ nhung ” *
Buổi đầu đông lạnh
con Ểnh ương hết chảnh nên nhói đau
dẫu trái tim có bơm nước pha màu
cũng có lúc nơi chín lổ trào ra lời thật **
nửa đời hoang tưởng chẳng gì mất
một kiếp đa mang ôi nhớ còn
chữ nào pha vẽ , môi nào to son
nơi cuối bãi gót mòn đường vắng ngắt
để chiều về trái tim đau quặn thắt
sao em – tôi hai lối ngoặt ngược đường
buông lời nhơ nhớ thương thương
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
* Mượn của CTL
** lấy ý từ trái tim chín lổ của Tỷ Cang