Đêm qua lặng lẽ lệ tràn
sợ vết xe cũ về ngang nơi này
sợ vết xe cũ về ngang nơi này
Tuổi tràn mộng đôi chín
ham cuộc vui quên dự định giờ về
để đêm đông lạnh ngồi bó gối bên lề
nghe mưa khóc gió rũ rê rùng rợn
Mẹ giận nên cài then cửa đóng
con run vì sợ tiếng ma hời
tuổi mới lớn chưa tận hết cuộc chơi
đã bị nhốt bên ngoài trời lạnh giá
hai mươi tám năm trãi qua bao mùa lá
dấu thời gian nào xoá được niềm xưa
em giờ trở lại như vừa
nhắc về chuyện cũ gió mưa não nùng
xin đừng lăn vết xe chung
* Viết cho Ngọc Mai
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Dec 14, 2010 7:02 pm