Từ ngày nắng nhạt phai vàng
mây theo em trọn sắc hoàng hôn xưa *
Dấu chân in bóng
bãi chiều hoang cơn sóng nhẹ vỗ bờ
bao nhiêu năm trong lặng lẽ ơ thờ
ta đi nhặt chuỗi ngày thơ trở lại
tà áo vờn bay mặc nắng cháy
cỗng đời khép kín trải mưa sầu
gốc phố nhỏ Thiên thần đếm giọt Ngâu
nối nhịp cho chiếc cầu vồng mong đợi
em và ta giờ xa tầm tay với
nên chiều loang dịu vợi nắng phai vàng
một mình đếm bước bãi hoang
nghe câu biển hát ngỡ ngàng chiếc thân
dấu yêu ngày cũ còn gần?
* Mượn của Mây Trắng
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Apr 15, 2011 8:40 am