Ơn em giữ được đời này
nửa thân buông xã ,nửa đày đọa rơi
Hai mươi hai năm lẻ
em là chiếc bóng nhỏ bé bên anh
đời mấy cuộc đổi thay , mấy bại – thành
em nhận đủ dù đầu xanh nhuốm bạc
một mái gia đình chực đổ nát
trăm cơn tai hoạ khôn dừng chân
anh nhờ đời , rồi giấu chính bản thân
mà quên mất – nghĩa nhân như phấn thổ
những cộng hưởng em chưa nhận , chỉ khổ
phải gượng cười đứng giữ chổ dốc đời
giữ anh cho khỏi phải rơi
giữ con cho khỏi phải rời tầm tay
ơn em bao tháng bao ngày
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Sep 01, 2010 4:52 pm