Giọt sầu trong đêm rớt
nhưng nỗi buồn có vơi bớt được chăng ?
giữa tịch liêu trăng chiếu bóng in hằn
thoảng hương cũ choàng qua ngăn thương nhớ
dấu buồn đọng mãi trên tình lỡ
cơn lạnh tràn về với hương yêu
rồi mỗi khi nắng ngã xuống , trời chiều
bóng đối bóng ôm quạnh hiu nhỏ lệ
chỉ riêng mình bên đời thường dâu bể
đêm lặng thầm nức nở kể cho ai
cho nên giọt mãi vắn dài
” lệ tình đây chứ , phải nào nước đâu ”
” trông lên ta đáp nghẹn ngào ” **
* Riêng tặng TL và TP nhân đọc 2 bài ” Lệ Tình ” của TL và TP
** Mượn 2 câu thơ dịch cuối của bài hát dân gian trong tiểu thuyết dịch ” Vô Gia đình”
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Mar 09, 2011 8:34 am