“Bước chân tiềm thức nhẹ khơi
Ngang qua chốn cũ, có Người tương tư ” **
Lần xưa đuổi sóng
từ hạ hồng trãi đời ra rộng – sôngTương
em ra đi , đi mãi chưa cuối đường
ta lay lất chờ năm dài đếm niềm thuơng đau thấm
có còn nỗi nhớ hằn sâu đậm
hay mộng niềm tương vẫn dấu in
ta ra đi , giấu những nhục vinh
đời cứ ngỡ mình pha tình nhân thế
em một lần , rồi thêm lần có thể
đổ thừa đời vì nợ trễ – duyên hờ
ta đau – đau với vần thơ
đời em bỏ hết hững hờ để đi
trách nhau cũng chẳng được gì
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn