” Ra về anh có dặn rằng
Ai hơn thì lấy , ai bằng thì đợi anh ” ( ca dao)
Gần nửa đời đã đợi
mà bóng câu vẫn vời vợi chân mây
tóc đổi màu buông thỏng xuống vai gầy
trăm lần cắt buồn cứ vây – vây mãi
nhện bám phòng loan năm tháng lại
bụi mờ gối chiếc trống canh tan
đợi thì đợi mùa đã chuyển , lá vàng
con chim Quốc kêu vang khi lẻ bạn
đêm rồi qua ngày mai trời sẽ sáng
nên người ơi ! lời dặn vẫn còn đây
tóc xưa bạc chấm vai gầy
* Viết theo lời kể của 1 người
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Dec 06, 2010 6:27 pm