Đêm qua lén nhẹ vào thơ
bỗng dưng con chữ hững hờ buông rơi
giòng đời ơi! hỡi giòng đời !
mang chi cơm áo vào nơi thanh nhàn
Muốn mượn vầng Trăng khuyết
làm thuyền mơ chở ngập nỗi tương tư
dệt bên bờ bao nhiêu ý huyễn từ
có em , có thơ nên ta có dư lời để mộng
trần gian đời thực rượu tràn , hỏng
Tiên giới sống ảo thơ dệt , hư
ta trôi nổi mãi cũng bởi ngôn từ
để khi chạm mặt mấy mươi năm , dư cái khó .
Đêm lén vào thơ thả hồn theo mây gió
nhìn trăng sao đuổi qua ngõ , tê lòng
ngồi mãi đây với con chữ được không?
hay cạn tiếp chung rượu nồng rồi ngất ngưỡng?
giá bây giờ vầng Trăng kia cho ta mượn
thì mái chèo thơ có lướt sóng chung không ?
hay trong cơm áo xoay vòng
thơ rơi mất chữ chạy rong tháng ngày
ngôn từ lúc đói rã tay
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 15 tháng 6 năm 2010