Ước chẳng được thì thôi

 

Hôm qua lỡ dại than nghèo

bỏ thơ để mặc buồn đeo quanh mình

 

Ghé nhà bạn về , khó ngủ

ngồi thẩn thờ rồi tự nhủ  thôi chẳng ước cao

biết rằng ta dẫu cày đến bạc đầu

vẫn không thể cho em yêu tròn mơ ước

” Miếng ăn sẵn cà non mướp luộc

Đồ chơi nhiều quạt sậy điếu tre” *

nhà người rộng có suối chảy quanh hè

còn ta khó bóng cây che đỡ nắng

tối no lòng đây món canh , món mặn

trưa chặt dạ đó rau đắng , rau lang

thằng con trai nói nhỏ : ấy mà sang

đứa con gái la làng : sao nhiều thế

Bơ còn xanh tự loay hoay chổ để

Táo đã vàng nên kệ nệ đem cho

dẫu nghèo chẳng chuyện phải lo

* Mượn trong bài Hàn nho phong vị phú của Nguyễn Công Trứ

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn 

Ngày 11-3 năm 2010

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: